Truyện ngắn - Tôi là một Cold Boy


hớ lô...chào mọi người,mọi người ủng hộ 'Thích' dùm mình nhé! xin cảm ơn :D

Năm học mới lại đến,lần này nhờ đạt được thành tích cực tốt,anh được chuyển đến một ngôi trường mới và hoàn toàn xa lạ.Ngôi trường Hoàng Gia với không gian có thể nói tốt hơn rất nhiều so với những ngôi trường trước kia mà anh từng học.
Với tình tình ít nói,khi vào trường ,anh  nghĩ mình sẽ khó tìm thấy một người bạn!
Lần đầu tiên vào lớp,những gương mặt xa lạ nhìn anh với vẻ kì quái.Anh chẳng bận tâm về những điều đó,vì ai cũng có một bộ óc,một cái đầu riêng để nghĩ,anh không thể bắt buộc họ nhìn anh với vẻ thân thiện được.
Anh được sắp xếp ngồi vào bàn cuối cùng,bên cạnh trống trơn,Anh nghĩ mình may mắn,vì không gian riêng biệt thế này rất dễ chịu.Nhưng điều đó làm Anh thật sự thất vọng,đến ngày nọ,một nhân vật xuất hiện làm anh...đau đầu.
Một cô nhóc với dáng hình nhỏ nhắn,gương mặt tròn tròn,đôi mắt to to,cái miệng nho nhỏ,cái mũi thon thon,nhìn tựa như một búp bê xinh xắn.Điều đáng nói ở đây,sau vài ngày quan sát,anh chắc chắn...cô nhóc này không phải ngốc bình thường ~.~!
Cái tính hậu đậu luôn làm anh chướng mắt,nà! làm ơn chia sớt hay nhường một chút ngốc để anh được cân bằng hay không?có một cô gái nào đi học lại quên rằng mình chưa đánh răng?đi học mà lại quên tập sách ở nhà?còn có...đi dép lê thỏ con đến để gây chú ý hay sao?ôi trời ơi,ai nói cho anh biết,cô nhóc này có phải người hành tinh bị lọt xuống đây không?
Nếu vấn đề là của riêng cô thì có lẽ anh sẽ xem như mình là một người ngoài để nhìn rồi bỏ qua,nhưng thật sự cô nhóc này là một chuyên gia gây rắc rối làm anh  phải phát hỏa.Buổi sáng sớm đến lớp,cô tặng anh nguyên một ly nước trái cây,làm chiếc áo  trắng tinh của anh một bên toàn là một màu vàng,Có hôm lại thưởng một bình nước sốt cà trước ngực,còn lúc nào có hứng nữa cô suýt lấy mạng anh bằng một chậu hoa từ sân thượng nhẹ nhàng đáp xuống.Có phải hay không khắc tinh của anh xuất hiện?
Anh cũng không phải một người lương thiện gì,nhưng muốn phát công hành động bạo lực thì nhận được vẻ mặt vô tội,ánh mắt ngập nước làm người ta thương hại.Nếu là bạn,bạn sẽ như thế nào?anh chẳng quan tâm tới,xem như mình gặp phải vận xui,ra đường bước nhầm chân trái.
__________________

Có lẽ ông trời thấy anh chưa hoàn toàn gặp vận đen đủi,nên muốn tặng anh trọn gói,khiếm mãi thêm thời gian vô hạn sử dụng là miễn phí!
-Anh...em rất thích anh á,anh làm bạn trai em nha?
Cô nhóc cười tươi tựa như đóa hoa đang nở rộ,nhưng với anh,những lời đó như một tiếng sấm báo hiệu cuộc sống của mình chính thức bước vào giai đoạn 'khóc không ra nước mắt'.
Khóe môi anh vì co giật mà mở lời khó khăn:
-Cái...cái gì?
-Em rất thích anh! anh làm bạn trai em nhé!
Cô vẫn như trẻ con không biết ý nghĩa của điều mình vừa nói,cứ ngây ngô nhìn anh chân thành.Mặc dù như vậy,anh vẫn cương quyết lạnh lùng nói với cô nhóc:
-Nếu có rảnh thì cô làm ơn để ý tới bản thân của mình nhiều tí đi.
Anh vô tình bước đi,cứ nghĩ như vậy sẽ làm cho cô nhóc từ bỏ ý định,anh sẽ có lại những ngày tháng bình yên là thầm lặng của mình,nhưng việc đời đâu phải muốn mà được đâu!
-Không sao,bây giờ anh không thích em,sao này thích cũng được.
Cô vừa chạy vừa đưa tay nắm lấy khủy tay anh.
-Tôi sẽ không thích! bây giờ hay sau này cũng vậy.
Cảm thấy cô nhóc quá phiền phức,anh giật cánh tay mình lại,liếc nhìn cô một cái rồi tiếp tục đi.
-Cũng không sao,miễn em thích anh cũng đủ rồi.
Cô nhóc vẫn chưa từ bỏ đi theo bên cạnh,anh dừng lại lạnh lùng nhìn cô,cô thật ngốc,vẫn nở nụ cười ngây ngô cho dù người ta có dùng lời gì từ chối,và điều đó làm anh...đau đầu màn 2 cảnh 1.
-Tùy cô.Anh bực bội quay mặt đi nhanh,có trời mới biết anh cảm thấy số mình nó bị đen đủi cỡ nào.Mong rằng những chuyện rắc rối sẽ ít đến viếng thăm với mình.
_________________

Haha,có phải lời nguyện cầu vào đúng giờ linh sẽ hiệu nghiệm không ta?
Từ ngày đó cô luôn lẽo đẽo bên anh,chán ngắt,tự dưng bên người mọc ra một cái đuôi,thật phiền hết chỗ nói.Nhưng cũng may,cô không mang đến cho anh nhiều rắc rối như trước nữa,chỉ thỉnh thoảng quấn quýt mời mọc,rủ rê,dụ dỗ ăn món này dùng thứ kia,làm cuộc sống anh từ yên lặng giờ thì loạn hết cả lên.
Người ta nói hình thành một thói quen rất khó,nhưng càng khó hơn nữa nếu bắt buộc thay đổi một thói quen.
Và rồi...cái thói quen có một cái đuôi bên cạnh,hôm nay lại không thấy đâu nữa,dường như trong anh mất đi một cái gì đó.Tâm trang cứ bực bội,liếc nhìn bên cạnh thì lại trống không,những âm thanh ồn  ào thường ngày của cô nhóc cũng không có.Trời ạ! tâm trạng đâu mà học đây?
Vậy ra mới biết,cô nhóc luôn vụng về,luôn gây rắc rối đã làm cuộc sống của anh không còn thầm lặng,không còn yên tĩnh nữa.Từ khi nào cô nhẹ nhàng bước vào cuộc sống của anh?từ khi nào một thói quen nhìn về cô,thấy cô say xưa nói,say xưa cười,cứ làm mọi cách để thấy được thấy nụ cười của anh.
Cô bày ra mọi cách,mọi chuyện nhưng mặt anh vẫn không biểu cảm gì,cô nhóc trề môi trách nhẹ,anh chỉ thờ ơ nói " Tôi là một cold boy" nhưng thật ra trong lòng anh vẫn cố nhịn cười,để thấy vẻ mặt khó chịu của cô nhóc,như vậy sẽ khiến anh vui vẻ hơn.
Hai ngày không có cô bên cạnh ồn ào,hình như cảm thấy không gian yên lặng như trước kia làm sao,ấy vậy mà anh lại cảm thấy càng khó chịu hơn,đã hai ngày rồi,khi nào cô mới xuất hiện lại đây?
Dường như biết sự chờ đợi của anh, cô xuất hiện,nhưng chết tiệt,lần này bên cạnh cô có thêm một thằng con trai nữa,làm anh càng thêm khó chịu bội phần.Nhìn hai người cười nói thân mật mà mắt của anh như có một cây gai làm chướng ngại.
Tức giận vì cô đã từng nói sẽ luôn thích mình,vậy mà giờ lại vui vẻ bên người khác,sự ghen tị khiến anh thêm lạnh lùng thâm trầm.Tên con trai kia học trên hai lớp,hình như mới vừa chuyển trường đến,vừa mới quen vì sao cô nhóc kia lại thân mật như thế?
Càng kỳ lạ hơn nữa là,cô....vẫn cứ quấn quýt anh,không phải cô đang quen biết tên kia sao?không sợ tên kia biết hay sao mà lại dám công khai như vậy?cảm thấy dường như mình bị đùa giỡn,tức giận bấy lâu cất giấu nay bỗng 'tức nước vỡ bờ'
-Này..vì sao cô nói thích tôi,bây giờ thì lại không?
Anh giấu đi sự ghen tuông trong lòng,nhưng giọng nói vẫn có mùi vị của sự hờn dỗi.Cô ngạc nhiên nhìn anh,ánh mắt to tròn như vô tội đó khiến anh càng khó chịu,nhìn cái gì,chẳng lẽ anh thực sự đổ oan cho cô nhóc?chứng cứ như vậy mà vờ như vô tội...hừ.
-Đúng vậy,em rất thích anh nha!
Cô lại bày ra cái vẻ,mình là người chung tình.Nhưng vì cô thừa nhận cô vẫn còn thích mình,anh cảm thấy bớt đi một phần khó chịu,vẫn không dễ bỏ qua,anh làm lơ nói bóng gió.
-Vậy sao cô còn đi quen một nam sinh học lớp trên?
-Đó là anh trai em mà?không quen sao được?
-=.=!
Cô nói...người đó là anh trai cô?tự dưng anh cảm thấy trong người tinh thần đầy phấn chấn hẳn lên,bất chợt trên môi nở nụ cười mà chính mình cũng chưa hề hay biết cho tới khi...
-Oa,anh cười trong thật đẹp nha,em rất thích á.
Cô nhìn tôi với vẻ mặt say xưa,nhưng anh không ngại khi cô nhìn thấy nụ cười của mình,nhìn thẳng vào cô anh nói với vẻ ra lệnh:
-Từ nay không được nhìn ai cười ngoại trừ tôi.
-Em đồng ý!
-Không được thích ai..ngoại trừ tôi.
-Em đồng ý!
Nhìn vẻ mặt cô cười tươi mà trở nên hồng đỏ,anh cúi người,gương mặt gần với cô,thì thầm nói nhỏ:
-Và....tôi..một..cold boy cũng chỉ cười với em,thích em!
_________The End________
Cảm ơn mọi người đã ghé qua nhòm vào,xin chân thành cảm ơn ạ ^^!

icon facebook icon google plus icon zing

1 Like và Chia Sẻ đối với các bài viết hay, xem như là lời động viên đến tác giả. Cảm ơn các bạn!
Cùng Chủ Đề
Không có nhận xét nào:
• Sử dụng tài khoản Gmail/Google để bình luận.
• Nếu không có tài khoản xin chọn chế độ "ẩn danh".
• Bình luận nghiêm túc, không Spam hay quảng cáo.
• Các bình luận sai phạm sẽ bị xoá và chặn quyền truy cập.

Truyện xem nhiều nhất