Tú, tên bạn thân cùng lớp, rủ nó đi xin việc ở một nhà hàng buffet mới khai trương. Lương ở đây khá cao, làm ca tối nên cũng không ảnh hưởng gì tới lịch học. Đang cần tiền gấp để đền chiếc xe Wave mới cáu vừa làm mất của bà chị họ tháng trước, nó gật.
   Tú nói quả đúng. Làm ở đây chỉ như đi dạo công viên. Khách ăn buffet tự phục vụ là chủ yếu nên công việc của bọn nó khá nhẹ nhàng: châm nước vào nồi lẩu, thay đế nước và tiếp nước cho khách. Tổ nó trực khu A tầng trệt, gồm "năm mạng", bốn trai một gái. Hai  tên bạn kia thì chẳng có gì phải bàn, nó chỉ ớn nhất Bích Trâm, cô nàng duy nhất của tổ. Xin thề với trời đất rằng, nó chưa từng gặp đứa con gái nào hậu đậu và kém duyên như thế. Cô nàng này mà nói thì liến thoắng như sợ người khác cướp phần, cái gì cũng quên. Trưa qua, trong lúc bưng một chồng đĩa từ tầng trệt lên lầu, nàng ta đã nghiêng tay và "pặc pặc pặc", "xủng xoẻng, xủng xoẻng". "rầm...ầm...ầm...ầm..." Cả chồng đĩa rớt xuống sàn nhà. Chồng chén kế sau... cũng thế. Nó chẳng hiểu sếp nghĩ thế nào mà để cho cô nàng ấy lọt cửa vòng phỏng vấn với hàng chục ứng cử viên. Đúng là sự bất cẩn của trời đất!
   Làm việc với một cô nàng hậu đậu sẽ kèm theo rất nhiều rắc rối ngoài tầm kiểm soát. Sáng nay, trong lúc nó đang nhâm nhi món phở bò tuyệt ngon thì nàng ấy đi ngang, làm đổ chai nước sốt và để trên vai áo nó một vết ố. Đang tính cự nự thì Tú níu áo nó:
  - Có gì cứ truyền đạt lại để tao nói lại Trâm nhe mày!
  - Mày thích nó rồi chứ gị?- Nó quạu
  - Vớ vẩn. Con nhỉ tiểu thư lắm!
  - Hừ! Tiểu thư sao không ở nhà ôm gấu bông rồi lên Facebook đi, xớ rớ vô chốn này làm gì cho mệt tao.
    Nó quay trở lại làm việc với tâm trạng bức bối, miệng lầm rầm cầu nguyện cho cô nàng hậu đậu ấy sẽ sớm bị "bật rê" sang tổ khác.Chỉ vậy thôi, nó đâu có tàn ác tới mức nguyền rủa con người ta bị mất việc.

********************** 

   Tối đầu tuần, buffet đông khách hơn thường lệ. Tám giờ, một đoàn khách người Hàn Quốc sầm sập kéo vào. Từ xa, Trâm nhảy loi choi lên ra hiệu cho nó chạy tới. Thì ra cô nàng nhớ kĩ nó biết tiếng Hàn, và đoàn khách người Hàn này lại không biết tiếng Anh. Đó là ca trực cực nhất trần đời, đoàn khách tận 20 người, phân nửa là con nít. Bọn con nít chạy lăng quăng khắp nơi, rờ món này một tí, với món kia một tí. Có đứa bạo gan xông hẳn vô bếp nằng nặc đòi xem con tôm sống bị vặt râu như thế nào. Nó mém làm đổ nước sốt mấy lần vì một thằng nhóc tóc quăn cứ bấu lấy chân, đu lên tay để giật chiếc nón đồng phục. Nhưng phải công nhận rằng, nhờ có buổi tối hôm ấy mà nó thấy cô nàng hậu đậu nhất quả đất bông nhiên lột xác thành... cô tiên. Trâm lăng xăng chạy ra chơi cùng tụi con nít để ba mẹ chúng được yên ổn thưởng thức hương vị ẩm thực Việt. Không biết tiếng Hàn, cô nàng tận dụng triệt để ngôn ngữ hình thể. Trâm kéo bọn nhỏ ra xa khu để đồ ăn và chén đĩa. Mấy bác người Hàn thấy thế quay sang nhìn nó, bậ ngón tay cái lên: "Con gái Việt Nam thật dịu dàng!". Nó cười cười, ngớ người ra vài giây, lát sau mới biết là bác ấy đã dành những mỹ từ ngọt ngào ấy cho cô nàng đuểnh đoảng nhất nhà hàng!
   Tàn cuộc, nó ngồi huýt sáo nhìn Trâm dọn bàn, lau sàn nhà, xếp chén thoăn thoắt. Nó nhận xét:
  - Cũng đảm đang gớm nhỉ?
  - Ừ. Mặc dù tiêu chuẩn chọn chồng của tôi là phải bếp núc ổn.
  - Bà tính chọn một ông chồng nội trợ thật à?
  - Mẹ tôi mất sớm. Bố tôi vào bếp làm cơm cho cả nhà suốt chục năm nay. Tôi thì vụng về rõ rồi, nên bố rất cần một ông con rể khéo nấu một tí để bố đỡ vất vả í mà.
   Nó ngơ ngẩn. Chẳng biết có gì tủi thân trong câu nói hài hước ấy không. Nhưng rõ là nó thấy thương cái cô nàng đoảng vị mà nó đã tự hứa rằng dù có ế tới mọc rêu nó cũng chẳng để mắt tới.
   Lúc dắt xe ra khỏi nhà hàng, nó kéo Tú lại và kể bí mật vừa nghe được. Và tên bạn thân buông một câu khiến nó muốn bật ngửa:
  - Tao biết lâu rồi.
  - Sao mày biết/
  - Sếp kể tao nghe.
  - Sao sếp biêt?
  - Nhờ bản sơ yếu lí lịch trong đơn xin việc đó.
   Nó ra về , đạp xe chầm chậm, không thôi nghĩ về Trâm. Ý nghĩ sẽ "đào tạo lại" trình đọ bếp núc của cô nàng chợt lóe lên khiến nó thấy phấn khích ghê. Những vòng xe đạp của nó quay nhanh hơn. Nó có thể làm điều đó cho Trâm như một món quà không nhỉ?!
icon facebook icon google plus icon zing

1 Like và Chia Sẻ đối với các bài viết hay, xem như là lời động viên đến tác giả. Cảm ơn các bạn!
Cùng Chủ Đề
Không có nhận xét nào:
• Sử dụng tài khoản Gmail/Google để bình luận.
• Nếu không có tài khoản xin chọn chế độ "ẩn danh".
• Bình luận nghiêm túc, không Spam hay quảng cáo.
• Các bình luận sai phạm sẽ bị xoá và chặn quyền truy cập.

Truyện xem nhiều nhất