anh sex ola - Mùa tắt nắng
anh sex ola - Mùa tắt nắng
![]() |
| anh sex moi |
Sài Gòn vào những ngày mưa khiến ta mong chờ nắng đến, dù chỉ một chút thôi cũng có thể làm trái tim ai đó trở nên ấm áp hơn! Ở một góc khuất nào đó trong cái quán đối với Lâm là quen thuộc, nó vẫn ngồi đó tổng cộng là hơn 3 tiếng đồng hồ, chẳng biết anh sex ola nó nghĩ gì mà ánh mắt cứ đăm chiêu nhìn ra bên ngoài cửa nơi những chú chim nhỏ đang líu lo ca hát, dường như chúng chẳng cảm thấy lạnh gì mấy khi cất tiếng hát. Lâm cũng bắt chước hát theo, nó cũng không hiểu tại sao mình lại làm vậy? Phải chăng vì nó muốn nhớ lại những tháng ngày hạnh phúc trước đây lúc còn ở Nhật, khi nó cùng Vũ ngân nga ca khúc này trên cánh đồng thảo nguyên xanh mướt...Ca khúc không tên được nó sáng tác dành riêng cho hai đứa.
Khi những giọt lệ sầu của bạn tuôn rơi
Hãy nhất điện thoại và gọi cho mình
Dú ở tận chân trời góc bể
Hãy nhất điện thoại và gọi cho mình
Dú ở tận chân trời góc bể
Mình cũng sẽ đến bên bạn trong thời gian ngắn nhất!
Và mình sẽ hinh sex dep không bảo bạn đừng khóc
Mà mình đến để được khóc cùng bạn!...
Khi biển cả cô đơn đang nhấn chìm bạn
Mình sẽ là con thuyền đưa bạn vào bờ
Bạn bị lạc giữa một chốn xa lạ trong đêm tối
Mình sẽ là ngọn đèn soi đường dẫn lối
Kể cả khi thế giới quay lưng lại với bạn
Thì hãy luôn nhớ rằng
Mình sẽ không bao giờ rời bỏ bạn!
Vì chúng ta cần có nhau...
Miên man theo từng lời hát, nó chợt nhớ đến ngày cuối cùng nó được nhìn thấy cậu...
Vào mùa đông của sáu năm về anh sex ola trước, cậu đột ngột hẹn nó ra bảo có chuyện cần nói, nó vui vẻ nhận lời.
Cậu hẹn nó tại chỗ mà hai người vẫn thường đến, đợi sau khi nó ngồi xuống, cậu chìa ra trước mặt nó hai sợi dây. Một sợi hình mặt trăng có khắc chữ V đưa cho nó, sợi còn lại có hình ngôi sao cậu giữ cho mình. Vũ như một vầng trăng sáng vằng vặc trên trời, nhưng ánh sáng ấy nếu sáng quá sẽ khiến những ngôi sao xung quanh bị che khuất, lúc đó, trăng sẽ rất cô đơn...Kể từ khi nó xuất hiện, vầng trăng ấy mới không cảm thấy cô đơn nữa, bởi nó đã tìm được một ngôi sao không bao giờ bị che khuất dưới ánh sáng của chính nó, một ngôi sao thực sự hiểu nó...
Sau khi chào tạm biệt Vũ, nó vui vẻ rảo bước về nhà, tay ôm khư khư sợi dây chuyền hình mặt trăng. Nhưng từ đằng sau, một chiếc ôtô đen bóng chạy vượt quá tốc độ đang lao thẳng vào nó. Chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra, nó nghe thấy có người gọi tên mình, sau đó cả người nó bị ai đó đẩy thật mạnh sang một bên. Một tiếng "kétttt..." chói tai vang lên, nó vừa kịp định thần lại thì đã nhìn thấy trên hinh sex moi mặt đường ngay cạnh chỗ nó ngã là một cậu con trai đang nằm trên một vũng máu...
Và mình sẽ hinh sex dep không bảo bạn đừng khóc
Mà mình đến để được khóc cùng bạn!...
Khi biển cả cô đơn đang nhấn chìm bạn
Mình sẽ là con thuyền đưa bạn vào bờ
Bạn bị lạc giữa một chốn xa lạ trong đêm tối
Mình sẽ là ngọn đèn soi đường dẫn lối
Kể cả khi thế giới quay lưng lại với bạn
Thì hãy luôn nhớ rằng
Mình sẽ không bao giờ rời bỏ bạn!
Vì chúng ta cần có nhau...
Miên man theo từng lời hát, nó chợt nhớ đến ngày cuối cùng nó được nhìn thấy cậu...
Vào mùa đông của sáu năm về anh sex ola trước, cậu đột ngột hẹn nó ra bảo có chuyện cần nói, nó vui vẻ nhận lời.
Cậu hẹn nó tại chỗ mà hai người vẫn thường đến, đợi sau khi nó ngồi xuống, cậu chìa ra trước mặt nó hai sợi dây. Một sợi hình mặt trăng có khắc chữ V đưa cho nó, sợi còn lại có hình ngôi sao cậu giữ cho mình. Vũ như một vầng trăng sáng vằng vặc trên trời, nhưng ánh sáng ấy nếu sáng quá sẽ khiến những ngôi sao xung quanh bị che khuất, lúc đó, trăng sẽ rất cô đơn...Kể từ khi nó xuất hiện, vầng trăng ấy mới không cảm thấy cô đơn nữa, bởi nó đã tìm được một ngôi sao không bao giờ bị che khuất dưới ánh sáng của chính nó, một ngôi sao thực sự hiểu nó...
Sau khi chào tạm biệt Vũ, nó vui vẻ rảo bước về nhà, tay ôm khư khư sợi dây chuyền hình mặt trăng. Nhưng từ đằng sau, một chiếc ôtô đen bóng chạy vượt quá tốc độ đang lao thẳng vào nó. Chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra, nó nghe thấy có người gọi tên mình, sau đó cả người nó bị ai đó đẩy thật mạnh sang một bên. Một tiếng "kétttt..." chói tai vang lên, nó vừa kịp định thần lại thì đã nhìn thấy trên hinh sex moi mặt đường ngay cạnh chỗ nó ngã là một cậu con trai đang nằm trên một vũng máu...
Chợt nó bừng tỉnh thoát khỏi cơn ác mộng, đã sáu năm qua kể từ cái ngày định mệnh đó nhưng không lúc nào cái hình ảnh đó thoát khỏi tâm trí nó... Thở dốc vài cái, nó cố lấy lại bình tĩnh. Ngắm nhìn ly cà phê ở trước mặt đã tan từ lúc nào, nó chợt thoáng thấy hình ảnh Vũ hiện lên trên ly nước, vừa thật lại vừa mờ ảo, trên đôi mắt nó như được tráng một lớp nước mong, trong vắt...
"Vũ...xin lỗi" Nó lẩm bẩm
"Cậu có lỗi đâu mà phải xin! Ngốc!" cái bóng in trên măt cà phê được đựng trong li nước trả lời
"Là tớ không tốt, là tớ đã hại cậu!" nó nghẹn ngào
"Đó chỉ là tai nạn thôi! Cậu không cần phải tự dằn vặt mình thế!"giọng nói ấm áp pha chút lo lắng vang lên.
"Nhưng...khoan đã" nó định nói gì đó nhưng lại im lặng, một dòng ý nghĩ chạy qua đầu nó "Sao giọng nói cậu ấy nghe gần vậy nhỉ! cả cái bóng trong li nước nữa, mãi mà vẫn chưa biến mất...không lẽ...mình nhớ cậu ấy đến nỗi ảo giác cứ xuất hiện như vậy sao?..."
Nghĩ đoạn nó lấy chiếc muỗng khuấy đều cốc cà phê trước mặt, sau vài vòng xoáy, mặt nước cuối cùng cũng trở lại trang thái tĩnh lặng ban đầu...nhưng...cái bóng vẫn còn đó...
Nó thất thần quay đầu lại, hơi thở trở nên gấp gáp hơn...
Hình ảnh một cậu con trai lọt vào trong võng mạc, cậu ta cao hơn nó những một cái đầu. Khuôn mặt trắng hồng không chút tì vết, đôi mắt sáng trong lộ rõ vẻ thông minh bên dưới căp lông mày thanh tú, chiếc mũi cao cao cùng đôi môi vừa độ...Nó ngẩn người anh sex ra nhìn, một cậu con trai hệt như Vũ đang đứng trước mặt nó. Nói cách khác, cậu như một bản sao khi lớn lên của Vũ. Nó lấy tay dụi dụi mắt, khi mở ra cậu vẫn ở đó. Nó run run đưa tay ra trước mặt cậu, khẽ chạm vào làn da trắng mịn...cậu vẫn không biến mất, vậy là không phải hồn ma! Nó vừa thoáng chút vui mừng nhưng bên cạnh đó lại là nỗi hoang mang tột cùng. Người ở trước mặt nó rốt cuộc là ai? Là Vũ hay là môt người mang khuôn mặt của Vũ? Nó thật sự không dám khẳng định...nhưng vừa rồi...là thế nào? Cậu ta rõ ràng là người vừa nói chuyện với nó, hơn nữa giọng nói ấy lại quá đỗi quen thuộc...
"Vũ...Đông Vũ..." Nó khẽ gọi
"Vũ...xin lỗi" Nó lẩm bẩm
"Cậu có lỗi đâu mà phải xin! Ngốc!" cái bóng in trên măt cà phê được đựng trong li nước trả lời
"Là tớ không tốt, là tớ đã hại cậu!" nó nghẹn ngào
"Đó chỉ là tai nạn thôi! Cậu không cần phải tự dằn vặt mình thế!"giọng nói ấm áp pha chút lo lắng vang lên.
"Nhưng...khoan đã" nó định nói gì đó nhưng lại im lặng, một dòng ý nghĩ chạy qua đầu nó "Sao giọng nói cậu ấy nghe gần vậy nhỉ! cả cái bóng trong li nước nữa, mãi mà vẫn chưa biến mất...không lẽ...mình nhớ cậu ấy đến nỗi ảo giác cứ xuất hiện như vậy sao?..."
Nghĩ đoạn nó lấy chiếc muỗng khuấy đều cốc cà phê trước mặt, sau vài vòng xoáy, mặt nước cuối cùng cũng trở lại trang thái tĩnh lặng ban đầu...nhưng...cái bóng vẫn còn đó...
Nó thất thần quay đầu lại, hơi thở trở nên gấp gáp hơn...
Hình ảnh một cậu con trai lọt vào trong võng mạc, cậu ta cao hơn nó những một cái đầu. Khuôn mặt trắng hồng không chút tì vết, đôi mắt sáng trong lộ rõ vẻ thông minh bên dưới căp lông mày thanh tú, chiếc mũi cao cao cùng đôi môi vừa độ...Nó ngẩn người anh sex ra nhìn, một cậu con trai hệt như Vũ đang đứng trước mặt nó. Nói cách khác, cậu như một bản sao khi lớn lên của Vũ. Nó lấy tay dụi dụi mắt, khi mở ra cậu vẫn ở đó. Nó run run đưa tay ra trước mặt cậu, khẽ chạm vào làn da trắng mịn...cậu vẫn không biến mất, vậy là không phải hồn ma! Nó vừa thoáng chút vui mừng nhưng bên cạnh đó lại là nỗi hoang mang tột cùng. Người ở trước mặt nó rốt cuộc là ai? Là Vũ hay là môt người mang khuôn mặt của Vũ? Nó thật sự không dám khẳng định...nhưng vừa rồi...là thế nào? Cậu ta rõ ràng là người vừa nói chuyện với nó, hơn nữa giọng nói ấy lại quá đỗi quen thuộc...
"Vũ...Đông Vũ..." Nó khẽ gọi
Cậu ta không đáp mà chỉ nhìn nó mỉm cười gật đầu...
"Là cậu...cậu còn sống sao? Làm sao mà..." Nó vừa ngạc nhiên vừa xúc động khi cậu ta đưa sợi dây chuyền hình ngôi sao lên trước mặt nó...trên đó khắc chữ "L"...
Nó run run tháo sợi dây chuyền trên cổ mình đang đeo...sợi dây hình tròn khắc chữ "V"...
Lạ thật! Bên ngoài trời đang mưa nhưng sao nó không cảm thấy lạnh nữa. Nó chẳng cần Vũ phải trả lời ngay. Nó chỉ biết bây giờ Vũ đang ở bên cạnh nó...rất gần...
Một cái ôm thật chặt sau bao năm xa cách. Hơi ấm từ người cậu len lỏi vào trong trái tim bé nhỏ đang thổn thức, xoa dịu vết thương lòng nó đã mang trên người suốt một quãng thời gian dài...
Với nó...thế là đủ...
1 Like và Chia Sẻ đối với các bài viết hay, xem như là lời động viên đến tác giả. Cảm ơn các bạn!
Cùng Chủ Đề
Truyện xem nhiều nhất

.jpg)
• Nếu không có tài khoản xin chọn chế độ "ẩn danh".
• Bình luận nghiêm túc, không Spam hay quảng cáo.
• Các bình luận sai phạm sẽ bị xoá và chặn quyền truy cập.