Nó chỉ là 1 con bé bình thường, trải qua nhiều mối tình đau khổ. Anh là 1 người đàn ông trưởng thành, có suy nghĩ chín chắn, kém bố nó có 10 tuổi. Nó yêu anh còn anh thì ko. Anh chỉ gọi nó lúc nào cần sex. Nó ko đáp ứng đc, anh sẽ đi tìm gái. NHưng tối đến, nó vẫn gọi điện chúc anh ngủ ngon, anh hỏi han nó xem có ăn uống đầy đủ ko? mặc ấm k? Nó hạnh phúc lắm, những lúc ấy nó thường khóc nhiều hơn là nói.
Thế rồi đến 1 ngày, con bé nhận ra sự thay đổi của cơ thể mình. Nó bắt đầu nôn khan, ko ăn uống đc gì. Nó lén mua que về thử. 2vạch. Nó choàng váng. Nó gọi cho anh:
- Alo, chuyện gì thế?
-Anh ơi, em có bầu rồi!
"tip, tip" nó giật mình. Anh tắt máy rồi. Nó điên cuồng gọi lại nhưng ko đc. Nó khóc, đôi tay xoa nhẹ cái bụng đang mang bầu. Giọt máu của anh mà anh còn lạnh lùng như vây. Nó quyết định bỏ đi.
Nó đi ko xa nơi nó đang sống là mấy. Nó tắt điện thoại, âm thầm đi một mình với vèn vẹn 100k trong túi. Nó gặp đc anh trai kết nghĩa của mình. Nó khóc, kể lại cho anh nghe. Anh đưa nó vào một nhà trọ gần đó, thuê phòng cho nó nghỉ qua đêm, giắt túi nó mấy trăm bạc. Nó cảm ơn anh rồi lủi thủi vào phòng 1 mình.
Tối hôm đó, nó mở máy, nhận được cuộc gọi của anh, nó nghe:
-Em đang ở đâu?
-Anh hỏi làm gì?
-Anh nói hết chuyện cho bố mẹ em rồi, em mau về nhà đi.
-Chừng nào em gặp đc anh thì em về.
Nó tắt máy, tháo pin ra, cho anh nếm mùi thuê bao quý khách vừa gọi ko liên lạc đc. Nó chìm vào giấc ngủ.
Sáng hôm sau, nó gọi anh. anh bảo nó chờ ở Nam Thăng Long. Nó ra đó đúng giờ hẹn mới biết mình bị lừa. Anh ko tới. nó bắt xe về nhà.
Mẹ đưa nó đi giải quyết cái thai-bé Bin đáng thương của nó đã được 10 tuần 3 ngày. Đau, rát cả tinh thần lẫn thể xác. Miệng nó vẫn dính đầy mùi thuốc rụng thai. Nó chỉ ăn cháo loãng vs uống sữa. Mẹ xót xa nhìn nó an ủi, ko làm gì được cho nó cả. Lúc ngủ, miệng nó cứ luôn gọi Bin ơi, mẹ xin lỗi khiến mẹ nó càng đau.
1 tuần sau, nó đi lại bình thường đc. Nó đi ra Nam Thăng Long, bắt xe về lấy đồ đạc. Nó gặp anh. Anh nhìn nó khoảng 3 giây rôi nói:
-Anh nc vs em 1 chút đc ko?
Anh đưa nó cốc sữa nóng, mắt đảo xuống cái bụng xẹp lép của nó. Anh hỏi:
-Con đâu?
-Con ai?
-Con anh đâu?
-GIờ anh mới nhận nó là con anh thì quá muộn rồi.
-Em bỏ rồi? Sao em lại làm chuyện thất đức như vậy?
-Tôi đâu có ngốc như anh tưởng chứ. Anh chỉ là 1 thằng sở khanh ko hơn ko kém. anh nghĩ anh là ai mà có quyền trách tôi bỏ nó. Nó nằm trong bụng tôi, anh bỏ rơi tôi, bỏ nó. Tôi làm gì nó là quyền của tôi.
Anh im lặng, nó đặt cốc sữa xuống, chạy về phía xe khách. Nó biết, nếu để anh ôm nó, nó sẽ tha thứ cho anh mọi chuyện, vì trái tim nó yêu anh rất nhiều, vậy nên nó ra sức chạy. anh giữ nó lại, miệng nói:
-Hãy cho anh 1 cơ hội đi, em mãi là vợ yêu của anh mà.
-Muộn rồi, tất cả là quá khứ rồi.
Nó đẩy anh ra, chạy. Như đang chạy khỏi 1 quá khứ u buồn mà nó ko muốn quay lại. Tim nó đau như xé ra từng mảnh vậy. NÓ quyết định chuyển đi để có 1 cuộc đời tốt hơn ở nơi khác.
3năm sau...
Nó thi đỗ tốt nghiệp c3, vào sư phạm. Việc học khiến nó quên đi tất cả. Cho tới 1 hôm..
Anh tới nhà nó, lằng lặng xin cưới nó. Nó bàng hoàng. Anh gầy đi nhiều quá, ko hút thuốc nữa, ko ăn nói xấc xược nữa. Bố mẹ nó im lặng hồi lâu rồi nói anh phải đưa bố mẹ xuống nc, bằng ko thì đừng hòng cưới xin j hết. Anh vội về quê đón bố mẹ ra.
Cái ngày nó và anh cưới nhau cũng tới. nó dằn vặt lắm mới quay lại đc với anh. NẰm trong vòng tay anh, nó khẽ hỏi:
-Anh còn giận em vì em đã bỏ Bin ko?
-Giận gì chứ, quá khứ rồi mà, lỗi tại anh chứ có phải tại em đâu. hơn nữa, tụi mình còn nhiều cơ hội mà.
-Đồ đáng ghét, em yêu anh! Nhiều lắm!
-Anh cũng thế.
Tình yêu chỉ đẹp khi người ta biết cho đi và tha thứ. ( truyện này được hư cấu dựa trên cuộc sống của tớ, ko thích đừng ném gạch nhé)
icon facebook icon google plus icon zing

1 Like và Chia Sẻ đối với các bài viết hay, xem như là lời động viên đến tác giả. Cảm ơn các bạn!
Cùng Chủ Đề
Không có nhận xét nào:
• Sử dụng tài khoản Gmail/Google để bình luận.
• Nếu không có tài khoản xin chọn chế độ "ẩn danh".
• Bình luận nghiêm túc, không Spam hay quảng cáo.
• Các bình luận sai phạm sẽ bị xoá và chặn quyền truy cập.

Truyện xem nhiều nhất